Trong phòng khám:
Cảnh 1:
Khám bịnh xong bác sĩ nói với cô bệnh nhân trẻ:
- Cô cho tôi xin số điện thoại của cô để khi nào có kết quả khám sức khoẻ thì tôi sẽ gọi điện báo cô hay.
Cô gái trẻ trả lời:
- Dợ, hai ba bửa tém một bửa !
Bác sĩ lắc đầu:
- Không! Chuyện tắm rửa của cô thì tôi không cần biết. Số điện thoại của cô á !
Cô gái trẻ trả lời:
-Dợ, hai ba bửa tém một bửa!
Bác sĩ lắc đầu mạnh hơn:
- Cô tắm mỗi ngày 2, 3 bận hay là 2,3 tuần cô tắm một lần thì tôi không cần biết.....Số điện thoại của cô kìa..
Cô gái trẻ tức tối trả lời:
- Dợ! em đẽ nói số của em lừa hai ba bửa tém một bửa (237-817)
Cảnh 2:
Vài ngày sau, cũng trong phòng mạch bác sĩ hỏi nữ bệnh nhân tái khám:
-Tại sao tui kiu cho cô wài hỏng được? Cô đổi số điện thọi rồi sao?
Cô gái:
-Dợ, em đã đủi gùi, bi giờ là năm séo bửa không tém không tém! (567-0808)!
Bác sĩ:
-Chời đét !!!
cảnh 3 :
Bác sĩ : Vẫn ko gọi đc, thế là thế nào ?
Cô gái : Dợ , tại thèng chồng em nớ kiu đổi. Bác sĩ thông cẻm, lèn nì là lèn đổi cuối rồi là tém chín bửa một năm không tém ( 897-1508)
Bs : Ẹc ! Pó tay
*****************************************************************************************************************************************************
Thi vấn đáp tú tài môn vật lý
Thí sinh đầu đi vô. Ông thầy hỏi:
- "Cái nào nhanh hơn, ánh sáng hoặc âm thanh ?"
Đáp: "Tất nhiên là âm thanh !"
Hỏi: "Căn cứ vào đâu ?"
Đáp: "Khi em bật ti-vi lên... trước tiên em nghe được tiếng... sau đó mới thấy hình."
Thầy: "Rớt. Mời thí sinh kế tiếp."
Thí sinh kế đi vô và cũng bị hỏi y chang như vậy.
Đáp: "Dĩ nhiên là ánh sáng!"
Thầy (cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe câu trả lời): "Em có thể giải thích tại sao không?"
Đáp: "Khi em bật ra-đi-ô... em thấy cái đèn đi-ốt cháy sáng lên trước... sau đó mới nghe âm thanh."
Thầy: "ĐI RA! Rớt! Kêu thí sinh cuối vô!"
Lần này thầy giáo moi ra đèn pin và cái còi. Trước mặt học trò ông ta bật đèn và bấm còi cùng một lúc.
Hỏi: "Em nhận được cái gì trước: ánh sáng hoặc âm thanh?"
Đáp: "Ánh sáng."
Hỏi: "Tại sao?"
Đáp: "Dễ ợt! Đôi mắt con người nằm trước hai lỗ tai"